Không giỏi tìm đường không đơn thuần là một phiền phức nho nhỏ!
Thi thoảng khi hỏi đường, bạn sẽ nhận được những chỉ dẫn chẳng đâu vào đâu. Có lúc chỉ vì người bạn hỏi cố tỏ ra mình biết đường; vì trí nhớ của họ quá tệ; hoặc đôi khi họ chỉ đúng đường nhưng lối đi lại cắt ngang công trường đang xây dựng.
Có cả ngàn cách để lạc đường; và tôi muốn giúp các học sinh của mình tránh việc đó càng nhiều càng tốt. Ý định này đã giúp tôi nảy ra nhiều hoạt động thú vị với mục tiêu nâng cao khả năng định hướng cho học sinh.
1. Điều hướng bản đồ
Hỏi và chỉ đường bằng tiếng Anh là một trong những kỹ năng vô cùng thực tế và cần thiết. Tuy nhiên, điều đó không đồng nghĩa với sự nhàm chán.
Với hoạt động này; học sinh có thể nói về những địa điểm yêu thích ở địa phương hoặc bất kỳ nơi nào các em thấy hứng thú. Bạn cũng có cơ hội dạy về các địa danh văn hóa khác nhau ở các quốc gia nói tiếng Anh. Khi được hoạt động trong bối cảnh thực tế với phần nội dung được đầu tư kỹ lưỡng; các chỉ dẫn này sẽ được trẻ nhớ rất lâu.
Cách thiết kế trò chơi:
Bạn sẽ cung cấp bản đồ về một địa điểm có ý nghĩ; một địa điểm dễ nhận biết hoặc một điểm đến thú vị bằng tiếng Anh; học sinh sẽ sử dụng bản đồ đó để chỉ đường cho nhau bằng các từ vựng cơ bản. In bản đồ ra dưới dạng tài liệu phát hoặc chiếu trước lớp nếu bạn thấy phù hợp.
Sau khi thiết lập bản đồ; giới thiệu danh sách các từ vựng cơ bản để học sinh sử dụng trong suốt hoạt động. Ví dụ:
xoay
đi
thẳng
trái
phải
dãy nhà
Đâu là…?
Khi trình độ học sinh được nâng cao, bạn có thể thêm các từ vựng khó hơn cho phù hợp.
Yêu cầu trẻ chọn ba đến năm địa điểm yêu thích trên bản đồ để chỉ đường giữa các địa điểm. Ví dụ: đường từ nhà, đến nhà bạn thân, đến cửa hàng yêu thích hoặc đến rạp chiếu phim.
Nếu bạn muốn tận dụng việc dạy chỉ đường để giáo dục về văn hóa; bạn có thể đưa cho trẻ một tấm bản đồ; chẳng hạn như khu phố Hoa ở Thành phố Hồ Chí Minh; yêu cầu trẻ định hướng giữa các địa điểm mà trẻ thích. Bạn cũng nên đánh dấu sẵn một số điểm đến chính trên bản đồ để giúp trẻ định hướng thuận tiện hơn.
Nếu học sinh ở trình độ cao hơn; bạn có thể thêm các bài tập đọc hiểu về các thành phố ở các nước nói tiếng Anh; các địa danh mà trẻ đang thực hành chỉ đường.
Điều này đặc biệt hữu ích nếu học sinh của bạn sẽ đi du lịch trong thời gian sắp tới. Hãy tưởng tượng bạn biết tất cả các quán ăn ngon ở Đà Lạt; trước cả khi đặt chân tới Lâm Đồng!
2. “Tôi bị lạc!” (game nhập vai)
Chỉ đường là một nghệ thuật!
Một khi học sinh của bạn đã thực hành từ vựng chỉ đường một cách thoải mái; bạn có thể yêu cầu trẻ viết; biểu diễn một tiểu phẩm ngắn trong đó có một người bị lạc và cần chỉ đường. Nếu học sinh của bạn thích sự kịch tính và các hoạt động nhập vai; bạn còn có thể thử các bài tập ứng biến khác nhau dựa trên tiểu phẩm chính.
Để bắt đầu hãy chọn những tình huống hàng ngày mà những người mới chuyển tới ở một thành phố khác có thể gặp phải. Dưới đây là một số ý tưởng:
- Hỏi đường đến khách sạn
- Tìm một địa danh cụ thể khi lang thang trên phố
- Đường đến căn hộ của một người bạn
- Tìm địa chỉ từ tàu điện ngầm hoặc ga xe lửa
Chỉ định một học sinh đóng vai du khách bị lạc. Trẻ sẽ phải tìm đến các học sinh khác để hỏi đường. Đừng lo lắng về việc phải chỉ đường chính xác như trong hoạt động trước. Các em có thể đưa ra chỉ đường theo nhiều cách; miễn là có sử dụng từ vựng chính; khách du lịch sẽ đi theo chỉ dẫn. Ví dụ: du khách bị lạc rẽ phải rồi đi thẳng theo hướng dẫn.
Khi những người đưa ra định hướng của bạn đạt đến trình độ trung cấp; đã đến lúc bạn phải ứng biến. Một ý tưởng là thực hiện cùng một cảnh ở nhiều thể loại khác nhau. Ví dụ: lần chạy đầu tiên có thể là một tương tác thông thường đưa ra và nhận chỉ đường. Cảnh thứ hai có thể là cùng một cảnh được thực hiện như hài kịch, chính kịch, kinh dị, v.v.
Đây là một bài tập vui vì nó củng cố và lặp lại nội dung mà không gây nhàm chán. Nó cũng khuyến khích sự sáng tạo và kết hợp các từ vựng khác mà học sinh có thể biết.
Tất nhiên, hãy đảm bảo rằng họ được trang bị vốn từ vựng cần thiết cho các tình huống mà bạn có thể ứng biến. Tùy thuộc vào trình độ tiếng Anh của học sinh; điều này có thể cần thiết hoặc chỉ cần thiết cho một số ứng biến nhất định.
Bạn cũng nên biết cách quản lý khi không có đủ vốn từ vựng (điều này xảy ra với mọi người khi đi du lịch, ngay cả người bản xứ); tuy nhiên mọi người đều cảm thấy an toàn và tự tin hơn với một danh sách các từ vựng hữu ích.
3. Bài tập nghe với người bản xứ
Mọi thứ đều suôn sẻ khi hỏi và chỉ đường cho bạn học và những người bạn biết.
Vậy còn khi bạn hỏi đường từ một người bản xứ ngẫu nhiên trên phố; một người nói nhanh và không phát âm rõ ràng các từ thì sao?
Điều quan trọng đối với người học tiếng Anh là luyện nghe người bản ngữ chỉ đường. Ngay cả khi trẻ không hiểu hết mọi thứ, trẻ vẫn có thể học cách chọn ra thông tin chính.
Là một giáo viên, bạn có thể giúp các em bằng cách chiếu các video thực tế phù hợp với cấp độ để trẻ làm quen với tương tác trong đời thực.
Sau khi phát video bạn đã chọn (hoặc một phân đoạn của video); hãy cung cấp cho trẻ danh sách các câu hỏi cơ bản để trả lời về video đó, chẳng hạn như:
Người đó muốn đi đâu?
Cô ấy cần vượt qua mốc nào?
Địa điểm này cách đó bao nhiêu dãy nhà?
4. Chỉ đường theo phản ứng toàn diện (TPR)
Không phải ai cũng có thể học bằng cách viết và nghe. Có nhiều người cần đứng dậy và di chuyển.
Phản ứng toàn diện (còn được gọi là TPR) là một kỹ thuật giảng dạy năng động liên quan đến việc kết hợp các hoạt động vào lớp học. Điều này tạo nên sự liên kết các từ vựng, do đó trẻ sẽ dễ nhớ hơn.
Vậy hoạt động này áp dụng như thế nào trong dạy và học tiếng Anh?
Bạn nhớ trò Simon Says chứ? Đại khái là như vậy, nhưng hãy bắt đầu chỉ đưa ra các lệnh định hướng đơn giản. Ví dụ: bạn sẽ nói “Đi bên phải”; học sinh sẽ rẽ phải sau đó đi thẳng (hoặc đi tại chỗ, tùy thuộc vào không gian lớp học). Sau đó, bạn có thể nói “Đi qua đường” và học sinh; hãy tưởng tượng ranh giới của một con phố và băng qua.
Tôi đã từng thử hoạt động này từ góc nhìn của học sinh trong một hội thảo giảng dạy, với hướng dẫn bằng tiếng Hungary. Tiếng Hungary không phải là một ngôn ngữ lãng mạn, vì vậy nó hoàn toàn xa lạ với tôi. Tuy nhiên, tôi đã nhận được các hướng dẫn cơ bản khá nhanh chóng.
5. Lập bản đồ
Bạn có thể sử dụng lập bản đồ (mapmaking) như một bài tập thú vị cho trẻ có cách học trực quan. Biết đâu bạn có thể truyền cảm hứng cho một mục tiêu nghề nghiệp mới cho học sinh của mình.
Đối với các lớp mới bắt đầu, hãy cung cấp bản đồ trong hoạt động đầu tiên. Tuy nhiên, lần này yêu cầu học sinh vẽ các tuyến đường trên bản đồ của mình trong khi bạn cùng chơi của trẻ chỉ đường. Để tăng cường khả năng nhớ cho trẻ, mã hóa các chỉ dẫn theo màu. Ví dụ: rẽ phải sang màu xanh lục, rẽ trái sang màu tím, đi thẳng sang màu vàng, v.v.
Đối với các lớp nâng cao hơn; bạn có thể yêu cầu trẻ tạo bản đồ của riêng mình từ đầu. Cung cấp thông tin định hướng về đường phố, địa danh hoặc các vị trí khác mà bạn muốn chúng đưa vào liên quan đến nhau. Ví dụ:
Thư viện nằm ở trung tâm thị trấn. Rạp chiếu phim cách thư viện tám dãy nhà về phía tây. Trường nằm cạnh thư viện ở phía tây của nó.
Bạn có thể thấy, hoạt động này đặc biệt phù hợp với việc giảng dạy các chỉ dẫn cơ bản.
Bạn nên ghi lại tất cả từ vựng vào sổ tay; nhưng sẽ còn tuyệt hơn khi chúng được đưa vào ngữ cảnh trên bản đồ. Bài tập này sẽ củng cố tài liệu đã học cũng như cung cấp các từ vựng tham khảo.
Vì đây là một hoạt động thư giãn giúp củng cố vốn từ vựng; nên nó có thể là một bước khởi động tuyệt vời cho một bài học hướng dẫn bằng tiếng Anh cho người nước ngoài (ESL).
Mặc dù việc giảng dạy chỉ đường có vẻ nhàm chán; nhưng nó thực sự có thể đem đến những bài học năng động và tràn đầy năng lượng. Nếu bạn coi việc học định hướng như một cánh cổng dẫn đến thế giới mới; đột nhiên nó sẽ mang một màu sắc mới tươi sáng hơn.
Chính vì thế, hãy nắm tay trẻ cùng nhảy qua vòng xoay thần kỳ và cùng nhau di chuyển; vẽ vời và khám phá nhé!
Giang Võ lược dịch từ FluentU